Nơi đây thậm chí đã trở thành điểm check-in nổi tiếng.
Ngày 15/8/2025, Tạp chí Người đưa tin đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Nhất quyết không chịu di dời dù được đền bù tiền tỷ, ngôi nhà sẵn sàng “đứng một mình” giữa đường cao tốc nhận số phận như thế nào sau nhiều năm?”. Nội dung như sau:
“Đôi Mắt Kim Xuyến” là tên gọi của một ngôi nhà đặc biệt nằm giữa đường cao tốc giữa lòng thành phố Phúc Châu, tỉnh Giang Tây, Trung Quốc. Ngôi nhà hai tầng này từng được biết đến như một biểu tượng của những người dân không chịu nhượng bộ trước áp lực đô thị hóa, nhưng cuối cùng, tiếng ồn không ngừng từ đường cao tốc G206 đã khiến gia đình chủ nhà Huang Ping (tên đã được thay đổi) phải tìm chốn bình yên khác.
Ngôi nhà này nằm ở huyện Kim Xuyến, từng là một điểm check-in nổi tiếng sau khi được đánh dấu trên bản đồ như một công trình tốn nhiều giấy mực của truyền thông Trung Quốc. Tuy nhiên, hình ảnh hiện tại đã không còn như trước, khi nó đã được bỏ hoang, cỏ dại mọc um tùm và cửa kính bị vỡ nát không được sửa chữa.
Chính quyền địa phương đã phải chọn phương án làm đường vòng qua hai bên ngôi nhà sau khi không thể thuyết phục gia đình Huang Ping chấp nhận đền bù và di dời. Gia đình ông đã từng được đề nghị khoảng 1,6 triệu nhân dân tệ (khoảng 6,3 tỷ đồng) và hai chỉ tiêu di dời, nhưng ông Huang đã kiên quyết từ chối vì muốn nhận đủ số tiền một lần. Tuy nhiên, sau đó ông cũng bày tỏ sự hối tiếc về quyết định của mình.
Từ tháng 5 năm 2025, dấu hiệu của việc ngôi nhà không còn được sinh sống đã bắt đầu rõ ràng. Đồ đạc bị bỏ lại, vườn sau nhà hoang vắng, không một bóng người. Vào đầu tháng 8, những đoạn phim quay từ drone đã chứng minh sự hoang tàn của ngôi nhà với hình ảnh cửa kính vỡ và tiếng ồn từ xe cộ bên ngoài.
Gia đình ông Huang đã chuyển đến một ngôi nhà khác ở trung tâm thị trấn để tránh đi sự ồn ào không dứt. Mặc dù vẫn chưa rõ ngôi nhà cũ có bị phá bỏ hay không, nhưng chính quyền thị trấn đã không còn tiếp tục đề cập đến vấn đề này.
Trước đó, báo Đời sống pháp luật đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Chủ ngôi nhà 219m2 từ chối hơn 12,3 tỷ đồng tiền đền bù, không chịu di dời: Bị chủ đầu tư đào móng sâu 10m bao quanh, phải “trèo lên trèo xuống” để ra ngoài”. Cụ thể như sau:
Vào tháng 3/2007, hình ảnh một ngôi nhà nhỏ nằm “cheo leo”, đơn độc giữa một hố đất sâu 10m tại số 17 đường Hạc Hưng, Dương Gia Bình, quận Cửu Long Pha, thành phố Trùng Khánh, gây xôn xao cõi mạng Trung Quốc. Theo đó, đây là ngôi nhà duy nhất chưa chịu di dời trong số 280 ngôi nhà nằm trong khu vực được quy hoạch để xây dựng một trung tâm thương mại lớn trên địa bàn thành phố Trùng Khánh.
Theo Sohu, chủ của căn nhà 219m2 này là vợ chồng chị Ngô. Trong suốt 2 năm, gia đình gồm 3 thế hệ này từ chối chuyển đến chỗ khác vì không bằng lòng với khoản tiền bồi thường trị giá 3,5 triệu NDT (hơn 12,3 tỷ đồng). Thậm chí, họ kiên quyết bám trụ ngay cả khi chủ đầu tư đã phá bỏ những ngôi nhà xung quanh, bị cắt điện, nước và đào móng 10m xung quanh căn nhà để chuẩn bị tiến hành thi hành dự án.

Theo giám đốc bộ phận phát triển dự án xây dựng trung tâm thương mại, việc cải tạo dự án khu vực Đường Hạc Hưng đã được công bố vào ngày 31/8/2004. Ngay sau đó 280 hộ gia đình trong toàn bộ khu vực đã đồng ý với chính sách bồi thường và nhanh chóng chuyển đi, chỉ có gia đình chị Ngô vẫn kiên quyết ở lại. Phía chủ đầu tư đã đàm phán hàng chục lần với hai vợ chồng này nhưng họ nhất quyết không chấp nhận khoản tiền đền bù.
Về phía chủ của ngôi nhà, chị Ngô có kế hoạch mở một nhà hàng để kinh doanh ở tầng trệt. Cũng vì vậy, chị Ngô tin rằng trong tương lai, ngôi nhà của chị sẽ có giá trị rất cao. Do đó, nếu chủ đầu tư muốn gia đình chị phải di dời thì phải đền bù cho gia đình chị một ngôi nhà cùng diện tích, nằm ở vị trí có thể kinh doanh thương mại và bồi thường thêm thêm một khoản tiền mặt.

Tuy nhiên, phía chủ đầu tư cho rằng đòi hỏi của gia đình chị Ngô là vô cùng quá đáng nên cũng không chấp nhận. Cuối cùng sau nhiều lần thương lượng, hai bên không tìm thấy tiếng nói chung nên đã nhờ pháp luật vào cuộc xử lý.
Sau 1 phiên điều trần, vào ngày 19/3/2007, Tòa án Nhân dân quận Cửu Long Pha đã đưa ra “thông báo về việc di dời trong thời gian quy định” đối với gia đình chị Ngô. Họ tuyên bố nếu quá thời hạn (ngày 22/3/2007) mà gia đình này vẫn không chuyển đi thì tòa án sẽ thi hành lệnh cưỡng chế. Đáp trả phán quyết của tòa, gia đình chị Ngô tỏ ra không quan tâm, họ còn treo một biểu ngữ và cờ trên nóc nhà để phản đối quyết định của tòa.
“Phán quyết của tòa là trái với các quy tắc của Tòa án nhân dân tối cao. Nếu vấn đề không được giải quyết, chúng tôi chắc chắn sẽ không chuyển đi”, chị Bình tuyên bố.

Nhìn công trường ngổn ngang đất đá với một ngôi nhà 2 tầng đổ nát đứng trơ trọi giữa, nhiều người không khỏi ngán ngẩm nhưng cũng tỏ ra thán phục trước sự “kiên trì” của gia chủ.
Cuối cùng, sau một quá trình đàm phán lâu dài, vụ việc gây tranh cãi này chỉ chấm dứt khi gia đình chị Ngô chấp nhận khoản đền bù là 1 căn hộ mới cùng khoản tiền đền bù 1 triệu NDT (hơn 3,5 tỷ đồng). Vào tháng 4/2007, “ngôi nhà đinh” này cuối cùng bị xóa sổ, dự án xây dựng trung tâm thương mại tại quận Cửu Long Pha, thành phố Trùng Khánh cũng được tiến hành thuận lợi.
Nguon : blogtams``u